Mục lục bài viết
- Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 1
- Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 2
- Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 3
Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 1
Nghệ thuật là ngôn ngữ của tình cảm, và tác phẩm nghệ thuật là sự tinh hoa của tình cảm tác giả dành cho cuộc sống. Trong bài Tiếng Nói của Văn Nghệ, Nguyễn Đình Thi đã viết: "Mỗi tác phẩm như ánh sáng riêng, không bao giờ mờ đi..." Nguyễn Duy trong bài Ánh Trăng đã lấy ánh sáng riêng đó và chiếu vào tâm hồn người đọc, tạo ra những cảm xúc mới mẻ. Thông qua tượng trưng nghệ thuật của "Ánh Trăng" và cảm xúc của nhà thơ, ta thấy rõ sự suy tư sâu sắc về thái độ của con người đối với quá khứ, lòng hiếu kỳ và tình nghĩa.
Ánh sáng riêng chính là những điều tốt đẹp, khác biệt và độc đáo được truyền tải qua từng tác phẩm. Không bao giờ phai mờ, nó vẫn ẩn sâu và trở thành nguồn sáng cho tâm hồn. Chiếu sáng tâm hồn làm nổi bật những giá trị lương thiện, những điều tốt đẹp bên trong tâm hồn người đọc.
Nguyễn Đình Thi đã tôn vinh mạnh mẽ tác động của văn học đối với tâm hồn người đọc. Văn học thức tỉnh tâm hồn con người, hướng dẫn họ đến những điều tốt đẹp nhất. Đây chính là chức năng giáo dục và cảm hóa của văn học.
Bài thơ khai thác đề tài cuộc sống tâm hồn của người lính trong thời kỳ hòa bình, giữa cuộc sống hàng ngày. Rõ ràng rằng, khi hoàn cảnh thay đổi, con người có thể dễ dàng quên đi quá khứ, thay đổi trong tình cảm. Thông qua cuộc trò chuyện về quên và nhớ đó, nhà thơ đã phản ánh một sự thật trong xã hội hiện đại. Con người đắm chìm trong cuộc sống tiện nghi có thể đánh mất những phẩm chất quý báu của họ. Điều này đáng lo ngại. Nếu không tỉnh táo, không có giải pháp điều chỉnh, có lẽ, nó sẽ gây ra hậu quả đáng sợ trong tương lai. Lời cảnh tỉnh của Nguyễn Duy có thể đã để lại ấn tượng sâu sắc cho chúng ta ngày nay.
Vầng trăng là nguồn sáng vĩnh cửu của vũ trụ. Trăng đã liên kết mật thiết với con người từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành, trong niềm vui và khó khăn. Trăng còn là biểu tượng của đất nước bình dị, hiền hậu, của thiên nhiên trường tồn, tươi mát và thơ mộng. Vầng trăng không chỉ là người bạn thân thiết mà còn là "vầng trăng tình nghĩa," biểu tượng cho quá khứ đầy nghĩa tình và trung thành. Hai biểu tượng nghệ thuật trung tâm là ánh trăng và người lính đã thể hiện tốt thông điệp của tác phẩm: Sống phải biết trân trọng và đề cao lối sống trung thành, không thờ ơ với quá khứ, biết trọng vọng những giá trị của quá khứ.
Hình ảnh vầng trăng kết hợp với ký ức tuổi thơ, những ký ức về người lính trong lòng nhà thơ đã đánh thức những kí ức và cảm xúc sâu đậm nhất trong tâm hồn của mỗi người, về quá khứ đầy nghĩa tình và trung thành. Một chút tiếc nuối, một chút xót xa đau lòng, tất cả đã tạo nên sự "rưng rưng," sự xúc động tận đáy lòng của người lính.
Hình ảnh "ánh trăng im phăng phắc" mang ý nghĩa mạnh mẽ là lời nhắc nhở, là sự trách móc trong im lặng. Sự tĩnh lặng của vầng trăng đã đánh thức con người, đã làm bùng lên tâm hồn của người lính xưa. Con người "giật mình" trước ánh trăng là sự thức tỉnh của nhân cách, là sự trở về với lương tâm và tri thức trong sạch, tốt lành. Đó là lời ăn năn, làm đẹp tâm hồn của con người.
Những suy nghĩ mà Nguyễn Duy truyền đạt qua bài thơ đã thức tỉnh tâm hồn của thế hệ trẻ ngày nay với nhiều ý nghĩa sâu sắc. Trong cuộc sống hiện đại và nhanh chóng, con người thường xao lẫn trong cuộc sống hàng ngày, bị cuốn vào bộn bề lo toan. Hãy tìm thời gian để chạm vào quá khứ, để suy nghĩ về trách nhiệm của mình đối với con người và cuộc sống.
Bài thơ cũng nhắc nhở rằng chúng ta không nên sống thờ ơ với quá khứ. Sống trong hiện tại nhưng không bao giờ nên quên đi những ký ức của quá khứ. Hãy thể hiện lòng biết ơn và trung thành với những điều thiêng liêng và đẹp đẽ trong quá khứ.
Để sống mạnh mẽ và dũng cảm, chúng ta cần đối mặt với bản thân mình, đối mặt với lương tâm để nhận thức rõ những sai lầm. Khoảnh khắc lương tâm thức tỉnh là lúc tinh thần thánh thiện, tình nghĩa và trung thành được thức tỉnh trong tâm hồn; trong khi sự thờ ơ vô tâm, thái độ không quan tâm, thậm chí sự vô ơn và bất trung bị đẩy lùi.
Trong cuộc sống hiện đại, nhanh chóng và bận rộn, con người thường trở nên thờ ơ với quá khứ, thậm chí sống với tình thần vô tình và lạc hậu đối với những gì quen thuộc xảy ra xung quanh họ. Tuổi trẻ ngày nay có thể đã quên đi những thử thách của quá khứ, những gian khổ mà dân tộc đã trải qua, và những hi sinh mà họ đã chịu đựng trong cuộc chiến đấu chống lại kẻ thù xâm lược.
Tuổi trẻ ngày nay thường chỉ tập trung vào công việc, làm giàu, vui chơi hoặc sa chấn vào những thói quen xấu. Họ thường sống vô cảm, yếu đuối và tinh thần yếu đuối. Họ quên mất rằng hòa bình, độc lập và sự phát triển của cuộc sống ngày nay được xây dựng bằng máu và xương của những thế hệ đã hy sinh vì đất nước. Vì vậy, chúng ta, như những học sinh, phải biết trân trọng quá khứ và biết ơn những thế hệ trước đã để lại những thành tựu quý báu cho chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta cần nỗ lực học tập, nắm vững tri thức, hoàn thiện bản thân để trở thành người có ích, và sau này, xây dựng đất nước và quê hương của mình.
Ý kiến của Nguyễn Đình Thi đã thể hiện chức năng giáo dục và cảm hóa của tác phẩm văn học. Đó chính là chức năng quan trọng nhất và có giá trị nhất của văn học. Bài thơ Ánh Trăng của Nguyễn Duy đã thực hiện tốt chức năng đó, đã "rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng, không bao giờ nhòa đi..." và đã thức tỉnh tâm hồn của người đọc, gợi nhắc, củng cố thái độ sống "uống nước nhớ nguồn," trân trọng tình nghĩa với quá khứ.
Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 2
Con người, để trưởng thành và hoàn thiện bản thân, cần phải thực hiện không chỉ việc rèn luyện kiến thức cần thiết để theo đuổi ước mơ, mà còn quan trọng hơn là nuôi dưỡng tâm hồn để cảm nhận sự đẹp đẽ toàn diện của cuộc sống. Tác phẩm văn học có nhiệm vụ tạo ra mầm mống cho cảm xúc con người. Câu nói "Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng" chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc và hoàn toàn chính xác.
Để hiểu rõ hơn về ý nghĩa của câu này, chúng ta cần phân tích từng thành phần một. Tác phẩm văn học lớn là những tác phẩm mang đậm dấu ấn của mỗi giai đoạn, thời kỳ, và chúng mở ra trước mắt người đọc sự hiểu biết đa dạng về cuộc sống, xã hội, và hướng dẫn con người đến những giá trị tốt đẹp. Vẻ đẹp thẩm mỹ của tác phẩm đánh thức nhiều trái tim và tồn tại mãi với thời gian. Ánh sáng trong tác phẩm là những cảm xúc, tâm trạng, lòng đam mê, và tinh thần của thời đại, mà các tác giả đã ghi lại trong tác phẩm của họ. Ánh sáng này có sức mạnh đặc biệt trong việc tác động đến suy nghĩ, tư duy, và tình cảm của chúng ta, chiếu sáng tâm trí, thay đổi góc nhìn và tư duy của chúng ta. Mỗi tác phẩm mang theo một ánh sáng riêng biệt, thể hiện phong cách riêng của tác giả, từ cách đặt vấn đề, giải quyết vấn đề, bày tỏ quan điểm, và cách nhìn nhận cuộc sống. Điều này giúp người đọc thấy thực tế từ nhiều góc độ và tạo ra nhiều cảm xúc khác nhau. Từ đây, chúng ta có thể khẳng định rằng văn học, cả văn học cụ thể và văn học tổng quan, đóng một vai trò quan trọng và to lớn trong việc giúp con người hiểu rõ hơn, nuôi dưỡng tình cảm và tâm hồn.
Việc được tiếp xúc với những tác phẩm văn học xuất sắc trong thời kỳ học trò là một đặc ân. Chúng ta rất may mắn khi được trải nghiệm sự tinh túy từ những tác phẩm đã được lựa chọn kỹ càng để đưa vào sách giáo khoa. Mỗi tác phẩm mang theo nội dung, ý nghĩa và bài học riêng, nhưng tất cả đều hướng con người đến mục tiêu cuối cùng là biết nói lời tốt, làm việc đúng, và sống đầy tình cảm. Ví dụ, "Chuyện người con gái Nam Xương" khiến người đọc cảm nhận thêm về sự thấu cảm, yêu thương, và trân trọng hình ảnh phụ nữ trong xã hội cổ đại, mặc dù họ phải đối mặt với nhiều khó khăn và bất công. Ngược lại, "Lặng lẽ Sa Pa" lại làm chúng ta ngưỡng mộ một anh chàng trẻ luôn đóng góp hết mình cho quê hương với tinh thần lạc quan và niềm vui khó tìm thấy. Truyện ngắn "Chiếc lược ngà" mang đến sự xúc động vì tình cảm cha con sâu sắc và tinh thần độc đáo của bé Thu, nó lấy đi nước mắt của nhiều thế hệ học sinh. Bài thơ "Đồng chí" khám phá mối quan hệ đoàn kết và tình đồng đội trong bất kỳ hoàn cảnh nào, giúp chúng ta thấu hiểu, yêu thương, và trân trọng hòa bình và độc lập mà chúng ta đang tận hưởng, đồng thời cung cấp động lực để phấn đấu vì một tương lai tươi sáng hơn. Dù là chủ đề gì, mỗi tác phẩm đều tạo ra những cảm xúc và suy tư khác nhau, giúp chúng ta xem xét lại cách sống và tư duy của mình để trở nên tốt đẹp và tích cực hơn.
Với vai trò to lớn và ý nghĩa của mình đối với con người và xã hội, các tác phẩm văn học xứng đáng được tôn vinh, ca ngợi và truyền bá qua nhiều thế hệ. Chúng ta đang sống trong thời đại bình yên, có cuộc sống đầy đủ, và điều kiện thuận lợi để phát triển bản thân, cũng như có một kho tàng văn học đa dạng và phong phú để nắm bắt và học hỏi. Do đó, hãy nỗ lực tận dụng cơ hội này để hoàn thiện bản thân và góp phần vào sự phát triển tốt đẹp hơn cho nhân loại.
Suy nghĩ của em về ý kiến: Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng - Mẫu số 3
Văn chương luôn mang lại nhiều giá trị quý báu cho con người. Nó không chỉ làm phong phú tâm hồn mà còn kích thích những cảm xúc sâu sắc. Văn chương giúp ta hiểu rõ hơn về bản thân, về con người, và về xã hội xung quanh. Khi tiếp xúc với những tác phẩm vĩ đại, ta được mở rộng tư duy và khám phá nhiều khía cạnh khác nhau của một chủ đề. Như nhà văn Nguyễn Đình Thi đã viết: "Mỗi tác phẩm lớn như rọi vào bên trong chúng ta một ánh sáng riêng...".
Câu này khẳng định rằng mỗi tác phẩm lớn mang đậm dấu ấn của thời đại, của hiện thực và xã hội, và nó định hình con người hướng đến những giá trị tốt đẹp. Ánh sáng riêng ở đây tượng trưng cho quan điểm, tình cảm và tư tưởng mà tác giả đổ vào tác phẩm của mình. Mỗi tác giả đặt ra những vấn đề riêng, có cách suy nghĩ và thể hiện riêng. Do đó, ánh sáng của mỗi tác phẩm là một "ánh sáng riêng." Đọc các tác phẩm lớn, ta tiếp xúc với các tư tưởng và nội dung độc đáo của từng tác giả. Điều này có thể là sự hiểu biết về tự nhiên và xã hội, hoặc có thể là những cảm xúc được thể hiện qua âm nhạc hoặc truyện kể. Nhưng tổng cộng, chúng đều hướng người đọc đến "cái chân-thiện-mỹ." Từ đó, các tác phẩm để lại giá trị lâu dài và in sâu trong lòng người đọc.
Tôi là một người yêu văn học và đã trải qua nhiều "tác phẩm lớn". Tâm hồn của tôi được mở rộng qua từng trang sách, và tôi trải qua những trạng thái khác nhau thông qua những từ ngữ tinh tế. "Ánh sáng riêng" trong tôi được biểu thị qua các màu sắc đặc biệt. Có lẽ "ánh sáng" tươi sáng nhất mà tôi đã trải qua đến từ truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của tác giả Mỹ O. Henry.
Trong truyện, không gian diễn ra là một căn nhà trọ gần Oa-sinh-tơn, với một câu chuyện xoay quanh họa sĩ nghèo, một cô bé, và một ông cụ tên Bơ-men. Dù với cốt truyện đơn giản nhưng tác phẩm đã đổ "ánh sáng" rất nhiều vào tâm hồn tôi, không kém phần quyến rũ so với nguyên tác.
"Ánh sáng" đầu tiên mà tôi tìm thấy trong truyện là bài học về sự lạc quan: Trong cuộc sống, chúng ta cần yêu cuộc sống và có niềm tin, lạc quan, và ý chí để đối mặt với nó. Tôi thấy điều này được thể hiện rõ qua nhân vật Giôn-xi. Cô ấy bị bệnh phổi và từng chối bỏ cuộc sống, không hy vọng vào tương lai. Tương tự như chiếc lá cuối cùng của mùa thu, cô cũng "rụng" ra khỏi cuộc sống. Tuy nhiên, khi cô thấy chiếc lá vẫn còn, tình thần của cô dần trở nên lạc quan. Cô muốn sống và tận hưởng cuộc sống. Điều này đã giúp cô vượt qua bệnh tình mình. Truyện nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống đáng được yêu quý, và niềm tin và lạc quan có thể thay đổi tất cả.