Mục lục bài viết
- 1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong ngắn gọn (Mẫu số 1)
- 2. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong đầy đủ (Mẫu số 2)
- 3. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong Ngữ văn 6 (Mẫu số 3)
- 4. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong hay nhất (Mẫu số 4)
- 5. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong dễ hiểu (Mẫu số 5)
- 6. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong chi tiết (Mẫu số 6)
- 7. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong đạt điểm cao (Mẫu số 7)
- 8. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong siêu hay (Mẫu số 8)
1. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong ngắn gọn (Mẫu số 1)
Nhà của nhân vật tôi từ lâu đã trở thành tổ ong nhiều. Nhưng sau ngày ông qua đời, cha và chú tôi chỉ còn nuôi một ít đàn ong. Từng cơn chiều dài, các ong thường rời tổ và bay ra hợp đàn, nhưng không còn nhộn nhịp và đông đúc như trước kia. Mỗi khi thấy chúng bay ra, tôi lại thường trốn ra xem, và thậm chí có khi bị chúng đốt, nhưng niềm say mê của tôi vẫn không nguôi.
Tuy nhiên, điều đau lòng nhất là khi mấy lần ong trốn khỏi tổ và rời xa chúng tôi. Vào buổi trưa, khi người chú ở nhà, tôi biết rằng sẽ có tiếng hò hét rền lên khắp xóm để mọi người ném đất vụn để làm ồn và cản trở các ong, khiến chúng mệt mỏi và quay trở lại tổ. Nhưng vào buổi chiều dài, khi người chú phải ra đồng, tôi chỉ có thể đứng nhìn theo, không thể diễn đạt được nỗi buồn trong lòng.
2. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong đầy đủ (Mẫu số 2)
Kể từ ngày ông của tôi qua đời, cuộc sống của cha và chú tôi chỉ còn lại một ít đàn ong. Tôi luôn rất yêu quý chúng, thậm chí mặc cho việc tôi bị chúng đốt, tôi vẫn không từ bỏ niềm đam mê của mình. Tuy nhiên, điều đau lòng nhất đến từ những lần đàn ong này bỏ tổ và ra đi. Mỗi khi chú tôi ở nhà, chúng tôi sẽ cùng nhau ném đất vụn để làm ồn và làm cho chúng mệt mỏi trở về tổ.
Nhưng có một hôm, khi chú tôi ra đồng, tôi lại ở nhà một mình. Tôi không thể làm gì ngoài việc nhìn lũ ong này bay đi mà không biết làm cách nào để giữ họ lại. Nỗi buồn ấy khiến tôi cảm thấy mất mát một phần nào đó của linh hồn mình.
3. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong Ngữ văn 6 (Mẫu số 3)
Với thể loại hồi kí kết hợp các biện pháp tu từ như so sánh, câu hỏi tu từ và đối lập, bản văn "Thương nhớ bầy ong" trở thành một tài liệu đáng nhớ về những kỷ niệm của nhân vật tôi liên quan đến các đàn ong mà tôi đã từng được chiêm ngưỡng, trải nghiệm và đắm chìm trong chúng khi còn nhỏ. Mỗi dòng ký ức đậy hương vị của tuổi thơ, và nó đánh thức những cảm xúc đặc biệt và sâu sắc.
Những ký ức đẹp đẽ ấy luôn gắn liền với nỗi buồn, một nỗi buồn không thể nào dứt điểm. Đôi khi, nó đạt đến mức khiến tôi cảm thấy rơi vào cảm xúc đau đớn, đủ để khiến tôi bật khóc. Những lúc đàn ong rời xa, chúng để lại một khoảng trống đậy nghĩa trọng, và bản văn này là một cách tôi thể hiện sự thương nhớ và tôn vinh những ký ức đáng quý đó.
>> Xem thêm: Đoạn văn cảm nhận văn bản Thương nhớ bầy ong chọn lọc hay nhất
4. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong hay nhất (Mẫu số 4)
Phía sau ngôi nhà của tôi, có hai tổ ong đang hoạt động sôi nổi. Tôi có một đam mê lớn đối với việc quan sát đàn ong tụ họp, đến mức đôi khi đã phải chịu những vết chát từ những con ong. Trong tất cả những kỷ niệm về ong, có một số sự kiện đặc biệt đã gắn liền với tôi và để lại dấu ấn sâu sắc.
Có một số lần đàn ong "trại" gây ra nỗi buồn cho tôi. Khi chúng xuất hiện vào buổi trưa, cả khu phố đều biết và những người xung quanh sẽ nhanh chóng ném đất vụn lên để giúp chúng nghỉ ngơi. Tuy nhiên, nếu đàn ong "trại" xuất hiện vào buổi chiều, thì chú tôi - người nông dân - sẽ không thể tham gia vì bận với công việc cày ruộng.
Một lần, tôi ở nhà một mình và thấy đàn ong "trại" đang tụ họp. Tôi cũng đã cố gắng ném đất lên để giúp chúng, nhưng tôi thất bại. Chúng bay lên và biến mất trong chốc lát. Nhìn thấy họ ra đi, tôi cảm thấy một nỗi buồn tràn đầy, tưởng như họ đang mang theo một phần của tâm hồn tôi để đi đâu đó khác. Điều này đã làm cho tôi suy tư về tâm hồn của mọi vật vô tri vô giác, và làm cho tôi yêu quý và nhớ thương hơn đối với họ.
5. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong dễ hiểu (Mẫu số 5)
Gia đình nhân vật tôi có một truyền thống lâu đời trong việc nuôi ong. Tuổi thơ của tôi đắm chìm trong những kỷ niệm liên quan đến đàn ong, mặc dù đã bị chúng đốt nhiều lần, nhưng tôi vẫn đam mê theo dõi sự hoạt động của chúng, đặc biệt là khi chúng bay ra để họp đàn trước đợt đò ong mùa đẻ.
Một trong những kỷ niệm buồn nhất trong tuổi thơ của tôi là khi tôi chứng kiến đàn "trại" ong rời tổ mang theo một con ong chúa và bay đi. Mỗi lần khi thấy đàn ong "trại" mất hết sức lực không thể tiếp tục bay, người chú phải hô lên cho cả xóm biết và mọi người ném đất vụn lên để giúp chúng nghỉ ngơi.
Một ngày, khi tôi ở nhà, chứng kiến đàn ong "trại" khác rời đi, tôi cố gắng ném đất vụn lên, nhưng tôi cảm thấy vô dụng. Cảm giác buồn bã không thể diễn đạt thành lời, và tôi nhớ mãi hình ảnh bầy ong bay xa như một phần tinh thần của mình đã được mang đi nơi khác.
6. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong chi tiết (Mẫu số 6)
"Tình cảm và ký ức về bầy ong" là một phần quá khứ tôi luôn nhớ đến, về những con ong mà tôi từng thấy và trải qua trong thời thơ ấu. Những khoảnh khắc ấy luôn đọng mãi trong tâm trí tôi, tạo nên những ký ức đáng quý của tuổi thơ.
Những chi tiết tươi đẹp về bầy ong, cách chúng tổ chức công việc, xây dựng tổ, và cách chúng làm việc một cách có tổ chức luôn khiến tôi cảm thấy mê đắm. Tôi thường mơ mộng về những bông hoa mà bầy ong ấy thụ phấn, về cách chúng lắng nghe và nhảy múa vui vẻ khi tìm thấy nguồn thức ăn ngọt ngào.
Tuy nhiên, cùng với sự thương nhớ và kỷ niệm đẹp, luôn đi kèm một nỗi buồn không dứt. Buồn khi nhận ra rằng bầy ong ấy đã rời xa và không còn tồn tại trong thế giới hiện tại. Nỗi buồn ấy đôi khi tràn ngập tôi đến mức phải rơi nước mắt.
Từ những ký ức này, tôi nhận thấy triết lí quan trọng, rằng những vật nhỏ bé và vô tri vô giác cũng có thể tạo ra sự ảnh hưởng lớn tới tâm hồn và nghệ thuật của mỗi người. Đó là sự thái độ kính trọng và yêu thương đối với tự nhiên và thế giới xung quanh, sự biết ơn và cảm ơn về những thứ tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng có giá trị không giới hạn đối với cuộc sống và nghệ thuật.
7. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong đạt điểm cao (Mẫu số 7)
Nhà của nhân vật tôi có một truyền thống lâu đời trong việc nuôi ong. Sau khi ông mất, chỉ có cha và chú của tôi tiếp tục nuôi một ít đàn ong, nhưng số lượng chúng không còn đông như trước đây. Tôi thường xuyên ra xem đàn ong, bất chấp việc bị đốt nhiều lần, tôi vẫn không từ bỏ đam mê đối với chúng.
Trong suốt thời gian đó, đã có những lần đàn ong "trại" rời tổ. Vào buổi trưa, khi người chú ở nhà, tôi luôn biết khi nào chúng xuất hiện và chú đã hô lên để cả xóm biết và ném đất vụn lên để giúp ong mệt lử quay trở về. Tuy nhiên, nếu chúng xuất hiện vào buổi chiều, lúc chú tôi ra đồng làm việc, tôi không thể làm gì khác ngoài việc đứng nhìn theo. Nỗi buồn khi đàn ong ra đi vào những lúc đó khiến tôi tràn ngập cảm xúc, và tôi không thể tìm được lời để diễn đạt tâm trạng của mình. Đó là lúc tôi cảm nhận một phần của linh hồn mình ra đi theo họ.
8. Tóm tắt văn bản Thương nhớ bầy ong siêu hay (Mẫu số 8)
Gia đình nhân vật tôi có một truyền thống dày đặc về nuôi ong. Từ khi ông nội của tôi ra đi, chỉ còn cha tôi và chú tôi tiếp tục duy trì truyền thống này, mặc dù quy mô không còn "thịnh vượng" như trước. Những chiếc tổ và đàn ong trong nhà vẫn tỏ ra như một phần của cuộc sống hàng ngày, như một phần của chúng ta.
Tôi thường ra xem chúng, và không ít lần bị ong chích, nhưng tôi không bao giờ từ bỏ thói quen này. Một trong những điều làm tôi buồn nhất là khi tôi thấy những đàn ong rời tổ, "trại". Nếu điều này xảy ra vào buổi trưa, thì chú tôi biết cách khôi phục chúng lại bằng cách hô lớn và ném đất vụn vào họ đễ ong mệt mỏi quay trở lại tổ. Nhưng nếu mà điều này xảy ra vào buổi chiều, lúc chú tôi phải ra làm việc ở đồng, tôi cảm thấy vô cùng cô đơn. Không ai ở nhà ngoại trừ tôi, và tôi phải đứng đó, nhìn theo đám ong bay xa, xa hơn mà tôi có thể theo dõi. Nỗi buồn ấy khiến cho tôi có cảm giác như một phần của tâm hồn tôi đã bị mất đi, như mất đi một phần của bản thân.