1. Phân tích bài Bàn tay mẹ của Tạ Hữu Yên - Mẫu số 1

Những lời hát trong bài "Mẹ yêu ơi" của Quách Beem như tiếng vọng sâu lắng trong tâm hồn tôi, nhắc nhở về những hy sinh vô bờ bến mà mẹ đã dành cho tôi. “Mẹ làm thật nhiều, chỉ mong con yêu thành công. Mẹ chỉ ước mong, cho mai sau con sẽ nên người.” Những câu hát ấy gợi lên hình ảnh mẹ tôi, người phụ nữ luôn tảo tần, lo toan từng bữa ăn, giấc ngủ cho gia đình. Tôi nhớ những đêm dài mẹ thức trắng vì con ốm, nhớ từng giọt mồ hôi mẹ rơi trên những buổi làm việc vất vả. Mẹ đã tự nguyện hy sinh tất cả, chỉ mong con trở thành người có ích cho đời. Lời bài hát dẫn lối tâm trí tôi đến với bài thơ “Bàn tay mẹ” của nhà thơ Tạ Hữu Yên, một tác phẩm nói về tình yêu thương và lòng biết ơn của người con dành cho mẹ, người đã dành cả cuộc đời để chăm lo cho con cái. Tạ Hữu Yên, nhà thơ xuất thân từ mảnh đất Hoa Lư cổ kính, là một Đại tá quân đội với tấm lòng yêu nước nồng nàn và ý chí kiên cường. Thơ ông mang đậm nét dung dị, sâu lắng và giàu nhạc điệu, phản ánh tình yêu thương đối với quê hương và con người. Trong số những tác phẩm để lại dấu ấn sâu sắc, "Bàn tay mẹ" nổi bật với những cảm xúc chân thật về công lao to lớn và sự hy sinh âm thầm của người mẹ. Bài thơ này sau đó đã được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo phổ nhạc thành ca khúc cùng tên, chạm đến trái tim của biết bao thế hệ người nghe. Khi nhắc đến tình mẫu tử, dù không thể định nghĩa một cách chính xác, tôi vẫn tin rằng cả đời mình cũng chưa thể nói hết được sự thiêng liêng ấy. Tình yêu thương của mẹ luôn hiện hữu và âm thầm nuôi dưỡng con cái trưởng thành. Nhà thơ đã mô tả tình mẫu tử qua hình ảnh đôi bàn tay của mẹ:

"Bàn tay mẹ

Bế chúng con

Bàn tay mẹ

Chăm chúng con."

Đôi bàn tay mẹ, tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng sức mạnh vô biên, là biểu tượng của tình yêu thương, sự hy sinh, và lòng kiên nhẫn. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau chúng ta suốt chín tháng mười ngày, rồi tiếp tục chăm sóc, bảo bọc chúng ta trong suốt cuộc đời. Những công việc mẹ làm hằng ngày, từ bế bồng, chăm sóc cho đến nuôi nấng, đều được thể hiện qua hình ảnh đôi bàn tay quen thuộc nhưng đầy sức mạnh ấy. Đôi tay ấy đã bế chúng con, chăm lo cho chúng con, và nâng đỡ chúng con từng ngày một. Liệu có ai trong chúng ta không được mẹ chăm sóc, yêu thương ngay từ những ngày đầu đời? Những câu thơ tiếp theo trong bài lại càng thể hiện rõ hơn tình cảm và sự chăm sóc từng li từng tí của mẹ:

"Cơm con ăn

Tay mẹ nấu

Nước con uống

Tay mẹ đun."

Mẹ không phải là siêu nhân, cũng chẳng có phép thuật, nhưng nhờ tình yêu bao la dành cho con, mẹ luôn tìm cách lo toan và chăm sóc cho con một cách trọn vẹn nhất. Từng bữa cơm, từng cốc nước đều mang dấu ấn của đôi tay mẹ, chứa đựng biết bao yêu thương và sự quan tâm. Mẹ không bao giờ phàn nàn, cũng chẳng bao giờ mệt mỏi khi làm việc vì con. Từ những món ăn mẹ nấu cho đến giấc ngủ mẹ lo, tất cả đều thể hiện tình yêu thương vô bờ của mẹ dành cho con:

"Trời nóng bức

Gió từ tay mẹ

Con ngủ ngon

Trời giá rét

Cũng từ tay mẹ

Ủ ấm con."

Dù trời nóng hay lạnh, mẹ vẫn luôn tìm cách chăm sóc và mang lại cảm giác an lành cho con. Bàn tay mẹ không chỉ là nơi tạo ra gió trong những ngày hè oi ả mà còn là nơi ủ ấm cho con trong những ngày đông giá rét. Tôi nhớ những ngày còn nhỏ, khi tôi ríu rít bên mẹ, kể cho mẹ nghe những câu chuyện trẻ thơ, những khoảnh khắc ấy sẽ mãi là ký ức đẹp trong lòng tôi. Giờ đây, khi đã trưởng thành, bận rộn với cuộc sống và công việc, tôi lại càng trân quý hơn những giây phút được ở bên mẹ, được cảm nhận sự yêu thương mà mẹ dành cho tôi. Bài thơ khép lại bằng những dòng thơ thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của người con:

"Bàn tay mẹ

Vì chúng con

Từ tay mẹ

Con lớn khôn."

Công lao của mẹ là vô giá, không gì có thể đong đếm được. Mẹ coi con là tài sản quý báu nhất, là niềm hy vọng lớn nhất trong cuộc đời mình. Mọi suy nghĩ, mọi hành động của mẹ đều hướng về con. Với tôi, mẹ là món quà vô giá mà cuộc đời đã ban tặng. Đặc biệt, sự chuyển đổi từ "con" sang "chúng con" trong bài thơ như một lời khẳng định rằng, dù thời gian có trôi qua, lòng biết ơn và tình yêu dành cho mẹ vẫn mãi mãi không thay đổi. Nhà thơ Tạ Hữu Yên đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ dung dị, kết hợp giữa câu ba âm tiết và bốn âm tiết, tạo nên giai điệu hồn nhiên, gần gũi với trẻ thơ. Tác phẩm đã được phổ nhạc thành bài hát cùng tên, và chắc chắn rằng thi phẩm và ca khúc này sẽ còn sống mãi trong lòng người đọc, người nghe. Bài thơ “Bàn tay mẹ” của Tạ Hữu Yên không chỉ làm dấy lên trong tôi những cảm xúc về tình mẫu tử mà còn bồi đắp thêm tình cảm yêu thương và lòng biết ơn dành cho mẹ. Khi nghĩ về mẹ, tôi cảm thấy như có một dòng suối ngọt ngào chảy qua trái tim mình, tiếp thêm sức mạnh và niềm tin vào cuộc sống. Mẹ là ánh sáng dẫn đường, là nguồn động viên tinh thần vô giá. Con yêu mẹ và luôn mãi biết ơn mẹ, mẹ yêu!

 

2. Phân tích bài Bàn tay mẹ của Tạ Hữu Yên - Mẫu số 2

Những câu hát trong bài "Mẹ yêu ơi" của Quách Beem luôn văng vẳng trong đầu tôi: "Mẹ làm thật nhiều, chỉ mong con yêu thành công. Mẹ chỉ ước mong, cho mai sau con sẽ nên người." Những giai điệu ấy không chỉ là lời nhắc nhở mà còn là niềm cảm thông sâu sắc về công lao của mẹ. Mỗi khi nghĩ đến mẹ, tôi lại nhớ đến những ngày mẹ tảo tần sớm hôm, lo toan cho gia đình, những đêm mẹ thức trắng khi tôi đau ốm. Mẹ không chỉ là người chăm sóc, mà còn là người hi sinh thầm lặng, tất cả chỉ mong con được nên người. Những suy nghĩ ấy lại khiến tôi nhớ đến bài thơ "Bàn tay mẹ" của Tạ Hữu Yên, nơi chứa đựng bao cảm xúc và lòng biết ơn của người con dành cho mẹ. Tạ Hữu Yên, một người con của vùng đất Hoa Lư, là một nhà thơ tài hoa với phong cách sáng tác dung dị nhưng sâu lắng. Ông không chỉ là một đại tá quân đội, mà còn là một tấm gương sáng trong nền văn học Ninh Bình. Thơ ông gần gũi với thiên nhiên, con người, đặc biệt là những tình cảm thiêng liêng mà ông dành cho quê hương. Trong số những tác phẩm nổi bật của ông, "Bàn tay mẹ" là một sáng tác không chỉ ca ngợi công lao của mẹ mà còn khắc sâu sự hi sinh và lòng bao dung vô hạn của mẹ đối với con cái. Bài thơ này còn được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo phổ nhạc thành bài hát cùng tên, đưa những cảm xúc ấy bay cao hơn qua từng giai điệu. Tình mẫu tử là gì? Nếu có ai hỏi, tôi có lẽ không thể diễn đạt đầy đủ bằng lời, nhưng tôi sẽ dùng cả cuộc đời mình để cảm nhận và chia sẻ về sự thiêng liêng của tình mẹ.

" Bàn tay mẹ

Bế chúng con

Bàn tay mẹ

Chăm chúng con "

Bàn tay không chỉ là công cụ lao động, mà còn là nơi xuất phát của những cử chỉ yêu thương, những cái ôm âu yếm. Qua đôi mắt của người con, nhà thơ đã lột tả sự hi sinh cao quý của mẹ. Đôi bàn tay ấy tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng sức mạnh vô biên, nâng đỡ con qua từng ngày tháng. Mẹ đã mang nặng đẻ đau suốt chín tháng mười ngày, và khi con ra đời, mẹ không ngừng chăm sóc, vỗ về. Đôi bàn tay ấy đã ôm lấy chúng con, chăm sóc chúng con từ thuở lọt lòng cho đến khi trưởng thành. Câu thơ đơn giản nhưng chứa đựng cả một trời yêu thương, nhắc nhở về những công việc tưởng chừng bình thường nhưng đầy ý nghĩa mà mẹ đã làm cho con.

" Cơm con ăn

Tay mẹ nấu

Nước con uống

Tay mẹ đun "

Ai cũng biết mẹ không phải là siêu nhân, mẹ chẳng có phép thuật, nhưng tình yêu của mẹ dành cho con là vô biên. Mẹ lo lắng cho từng bữa cơm, từng cốc nước, và chẳng bao giờ ngừng nghỉ. Dù mệt mỏi, mẹ vẫn miệt mài chăm sóc con, vì tình yêu ấy không cho phép mẹ dừng lại hay phàn nàn. Từ những điều nhỏ nhất, mẹ đã dồn hết tình thương vào từng công việc hàng ngày. Không chỉ lo lắng cho bữa ăn, mẹ còn chăm lo cho từng giấc ngủ của con:

" Trời nóng bức

Gió từ tay mẹ

Con ngủ ngon

Trời giá rét

Cũng từ tay mẹ

Ủ ấm con "

Mẹ dường như làm được tất cả, từ việc tạo ra gió trong những đêm hè nóng bức để con ngủ ngon, đến việc giữ ấm cho con trong những ngày đông lạnh giá. Bàn tay mẹ luôn ấm áp, luôn che chở con khỏi những khắc nghiệt của cuộc sống. Những kỷ niệm ấy sẽ mãi khắc sâu trong tim tôi, những ngày thơ ấu vô tư, được bao bọc bởi tình yêu của mẹ. Chỉ cần trở về những ngày tháng ấy, khi cuộc sống chưa nhiều lo toan, khi mẹ là cả thế giới của tôi, lòng tôi lại tràn ngập hạnh phúc. Bài thơ kết thúc bằng những câu thơ chứa đựng lòng biết ơn sâu sắc:

" Bàn tay mẹ

Vì chúng con

Từ tay mẹ

Con lớn khôn "

Công lao của mẹ là không thể đong đếm. Mẹ đã dành cả cuộc đời để nuôi dưỡng, yêu thương và chăm sóc cho con, mong con khôn lớn, trưởng thành. Mẹ là người hi sinh thầm lặng, là nguồn động lực lớn lao cho con trong cuộc sống. Mọi điều mẹ làm đều vì con, và con luôn biết ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã dành cho con. Câu thơ cuối chuyển từ "con" sang "chúng con" như một lời khẳng định rằng lòng biết ơn ấy không chỉ của riêng tôi, mà còn của tất cả những ai được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương của mẹ. Tạ Hữu Yên đã tài tình kết hợp những câu thơ ba âm tiết và bốn âm tiết, tạo nên một giai điệu ngọt ngào, dễ thấm vào lòng người. Với ngôn ngữ dung dị, gần gũi, bài thơ "Bàn tay mẹ" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một bài ca bất hủ về tình mẫu tử, sẽ mãi sống trong lòng người đọc. Qua bài thơ này, tôi cảm nhận được rõ rệt hơn tình yêu thương vô hạn mà mẹ đã dành cho tôi. Tình yêu của mẹ chính là nguồn động lực, là ánh sáng dẫn lối cho tôi trong cuộc sống. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của mẹ, lòng tôi lại ngập tràn niềm hạnh phúc và ấm áp. Con yêu mẹ và luôn biết ơn mẹ, mẹ yêu dấu!

 

3. Phân tích bài Bàn tay mẹ của Tạ Hữu Yên - Mẫu số 3

Những lời ca trong bài hát "Mẹ yêu ơi" của Quách Beem như cứ vang vọng mãi trong tâm trí tôi: “Mẹ làm thật nhiều, chỉ mong con yêu thành công. Mẹ chỉ ước mong, cho mai sau con sẽ nên người.” Mỗi khi nghe những giai điệu này, lòng tôi lại trào dâng nỗi nhớ mẹ, người đã hy sinh cả cuộc đời để nuôi nấng tôi khôn lớn. Tôi nhớ những lần mẹ thức khuya dậy sớm, lo toan cho gia đình, nhớ cả những đêm dài mẹ chẳng chợp mắt vì lo lắng khi tôi ốm đau. Mẹ đã tự nguyện hy sinh mọi thứ, chỉ mong tôi trở thành một người hữu ích, như những gì bài hát đã khắc sâu. Không chỉ có bài hát "Mẹ yêu ơi," tôi còn nhớ đến bài thơ "Bàn tay mẹ" của Tạ Hữu Yên, một tác phẩm cũng thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn vô hạn của con dành cho mẹ. Nhà thơ Tạ Hữu Yên, người con của vùng đất cố đô Hoa Lư, không chỉ là một Đại tá quân đội mà còn là một thi sĩ tài hoa. Ông đã cần mẫn sáng tác, bất chấp mọi khó khăn, và những vần thơ của ông luôn mang đến cho người đọc một cảm giác gần gũi, giản dị nhưng đầy nhạc điệu và tình yêu quê hương. Trong số những sáng tác nổi bật của ông, "Bàn tay mẹ" là một tác phẩm tiêu biểu, nói lên sự hy sinh âm thầm và tình yêu bao la của người mẹ dành cho con cái. Bài thơ này đã được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo phổ nhạc thành bài hát cùng tên, và từ đó, nó càng ghi dấu sâu đậm trong lòng bao người. Tình mẫu tử là gì? Đối với tôi, có lẽ khó lòng diễn tả một cách trọn vẹn, nhưng tôi sẵn sàng dùng cả cuộc đời để kể cho bạn nghe về sự thiêng liêng của nó. Những câu thơ giản dị trong bài "Bàn tay mẹ" đã lột tả được tất cả:

“Bàn tay mẹ

Bế chúng con

Bàn tay mẹ

Chăm chúng con.”

Đôi bàn tay của mẹ không chỉ là công cụ lao động, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, chăm sóc. Nhà thơ, từ góc nhìn của một người con, đã xúc động kể về sự hy sinh cao cả của mẹ. Hình ảnh đôi bàn tay của mẹ nhỏ bé nhưng chứa đựng sức mạnh phi thường. Từ lúc mang nặng đẻ đau, đến khi tôi chào đời, mẹ đã dùng đôi bàn tay ấy để chăm sóc, vỗ về, nuôi dưỡng tôi trưởng thành. Mẹ làm tất cả mà không một lời than thở, chỉ mong con mình lớn lên từng ngày trong bình yên và hạnh phúc. Tiếp nối những câu thơ ấy, nhà thơ đã khắc họa thêm hình ảnh mẹ qua những bữa ăn, từng giấc ngủ của con:

“Cơm con ăn

Tay mẹ nấu

Nước con uống

Tay mẹ đun.”

Có lẽ ai cũng biết rằng, mẹ không phải là siêu nhân, mẹ chẳng có phép màu, nhưng mẹ có một tình yêu vô bờ bến dành cho con cái. Tình yêu ấy khiến mẹ lo lắng, chăm sóc con từng chút một, từ bữa cơm đến ly nước, mà chẳng đòi hỏi gì. Mẹ có thể mệt, nhưng tình yêu và trách nhiệm với con khiến mẹ không ngừng nghỉ. Và không chỉ lo cho con ăn uống, mẹ còn chăm lo cả giấc ngủ của con:

“Trời nóng bức

Gió từ tay mẹ

Con ngủ ngon

Trời giá rét

Cũng từ tay mẹ

Ủ ấm con.”

Mẹ thật tài giỏi, mẹ biết làm mọi thứ để con được an toàn và hạnh phúc. Khi trời nóng bức, đôi tay mẹ nhẹ nhàng quạt mát để con dễ ngủ. Khi đông về, đôi tay ấy lại trở nên ấm áp lạ kỳ, ủ ấm con qua từng đêm dài. Tôi nhớ những ngày xưa ấy, khi tôi còn nhỏ, khi những lo toan của cuộc sống chưa bao giờ là gánh nặng, khi mỗi ngày trôi qua, tôi chỉ cần sống trong tình yêu thương vô điều kiện của mẹ. Bài thơ khép lại bằng những câu thơ đầy cảm xúc, bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với mẹ:

“Bàn tay mẹ

Vì chúng con

Từ tay mẹ

Con lớn khôn.”

Công lao của mẹ, làm sao con có thể trả hết. Đối với mẹ, con là tài sản quý giá nhất, là lý do mẹ tồn tại, là niềm hy vọng lớn nhất trong cuộc đời. Mọi hành động, suy nghĩ của mẹ đều dành cho con. Còn với con, mẹ là món quà tuyệt vời nhất mà cuộc đời đã ban tặng từ ngày con chào đời. Câu thơ cuối cùng chuyển từ "con" sang "chúng con" như một sự nâng cao cảm xúc, mở rộng lòng biết ơn không chỉ của riêng tôi mà của tất cả những người con dành cho mẹ. Nhà thơ Tạ Hữu Yên đã khéo léo sử dụng cấu trúc câu ba âm tiết kết hợp bốn âm tiết để tạo nên một giai điệu hồn nhiên, gần gũi với trẻ thơ. Ông cũng chọn những ngôn từ dung dị, hàm súc nhưng giàu nhạc điệu, gắn liền với cuộc sống thường ngày. Bài thơ đã được phổ nhạc thành ca khúc cùng tên và chắc chắn rằng, cả bài thơ và ca khúc sẽ sống mãi trong lòng người yêu thơ và nhạc. Bài thơ "Bàn tay mẹ" đã khơi gợi trong tôi bao cảm xúc, bao ký ức ngọt ngào về mẹ. Mỗi khi nhớ đến mẹ, tôi như cảm nhận được một tia ấm áp lan tỏa trong tim. Tình thương của mẹ chính là ánh sáng dẫn lối, là nguồn sức mạnh tinh thần giúp tôi vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của mẹ, lòng tôi đã ngập tràn hạnh phúc và sự ấm áp. Con yêu mẹ, và mãi mãi biết ơn mẹ, mẹ yêu!