Mục lục bài viết
- 1. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 1
- 2. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 2
- 3. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 3
- 4. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 4
- 5. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 5
1. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 1
Chắc hẳn ai cũng có một vùng kí ức cho riêng mình, và tôi cũng không phải ngoại lệ. Những kỷ niệm thời thơ ấu của tôi luôn gắn liền với hình ảnh người bà kính yêu. Khi còn nhỏ, bố mẹ thường đi làm xa nhà, vì vậy bà chính là người chăm sóc tôi từng bữa ăn giấc ngủ. Những ngày tháng bên bà, tôi luôn cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu thương vô bờ bến từ bà.
Bà không chỉ là người chăm sóc, mà còn là người thầy đầu tiên trong cuộc đời tôi. Bà đã dạy tôi nhiều điều, từ những bài học đơn giản về cuộc sống cho đến những giá trị nhân văn sâu sắc. Tôi nhớ có một lần, khi đang học một bài toán khó, tôi cảm thấy bực bội và muốn bỏ cuộc. Bà thấy vậy liền ngồi bên tôi, nhẹ nhàng nói: "Có công mài sắt có ngày kim. Cháu hãy kiên nhẫn, từ từ rồi sẽ làm được." Lời động viên ấy đã khơi dậy trong tôi một sức mạnh lớn lao, giúp tôi vượt qua những khó khăn.
Nhờ có sự chỉ bảo của bà, tôi dần dần đã hình thành nên đức tính kiên nhẫn và kiên trì trong mọi việc. Mỗi lần gặp khó khăn, tôi lại nhớ về những lời dạy của bà, và nhờ đó mà tôi luôn cố gắng không bỏ cuộc. Giờ đây, khi đã lớn khôn và bà không còn bên cạnh, những kỷ niệm và bài học mà bà truyền dạy vẫn sống mãi trong trái tim tôi. Bà ơi, những gì bà đã dạy sẽ mãi là kim chỉ nam, dẫn dắt tôi trên con đường cuộc sống, giúp tôi trở thành một người tốt hơn.
2. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 2
Bà là người đã đồng hành cùng tôi suốt tuổi thơ, là người đã gieo vào tâm hồn tôi những bài học quý giá. Vào những đêm trăng sáng, khi ánh trăng lung linh chiếu rọi, bà thường ngồi bên tôi, kể những câu chuyện cổ tích tuyệt vời. Tôi vẫn nhớ những câu chuyện về sự tham lam và ích kỷ, như người anh trong truyện "Cây khế" đã phải trả giá bằng chính mạng sống của mình, hay lão phú ông trong "Cây tre trăm đốt" chỉ biết làm giàu cho bản thân từ sức lao động của anh Khoai, cuối cùng cũng phải chịu sự trả đũa. Những câu chuyện ấy không chỉ đơn thuần là giải trí, mà còn chứa đựng những bài học sâu sắc về lòng nhân ái và sự sẻ chia.
Bà thường nhấn mạnh rằng, lòng nhân ái sẽ khiến cuộc sống bớt đi những khổ đau, giúp mọi người gần gũi và thân thiết hơn. Những lời dạy đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi, trở thành hành trang theo tôi bước vào đời. Tôi luôn ghi nhớ và thực hành những gì bà dạy, để đối xử tốt với mọi người xung quanh, từ đó nhận lại những nụ cười và hạnh phúc tràn đầy ấm áp. Bà đã truyền cho tôi một triết lý sống rằng: “Người với người sống để yêu nhau”, bởi vì “sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Những giá trị ấy, tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời, làm kim chỉ nam để sống tốt và yêu thương nhiều hơn.
3. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 3
Người bà giản dị của tôi, mặc dù cuộc sống không nhiều vật chất, nhưng lại sở hữu những đức tính cao cả mà không phải ai cũng có được. Từ nhỏ, tôi đã sống bên bà, vì ba mẹ phải đi làm ăn xa, để lại quê nhà quạnh hiu chỉ có hai bà cháu. Thời gian bên bà thật quý giá, tôi không chỉ được chăm sóc mà còn được dạy dỗ những bài học cuộc sống vô giá. Bà thường nói: “Uống nước phải biết nhớ nguồn”, và những câu nói ấy đã khắc sâu trong tâm trí tôi.
Bà luôn nhắc nhở tôi rằng: “Chim có tổ, người có tông”, nhấn mạnh tầm quan trọng của nguồn cội và quê hương. Bà bảo rằng mỗi người đều có nơi bắt đầu, nơi đã chào đón họ khi họ chập chững bước vào đời, và không bao giờ được quên những giá trị mà quê hương mang lại. Những lời dạy ấy không chỉ đơn thuần là triết lý sống, mà còn là kim chỉ nam cho tôi trong những bước đi sau này. Tôi hiểu rằng, dù cuộc sống có bận rộn hay đầy thử thách, việc nhớ về nguồn cội, về nơi mình đã lớn lên, sẽ giúp tôi luôn vững vàng và không lạc lối. Tất cả những điều bà dạy đã theo tôi suốt cuộc đời, là động lực để tôi sống có trách nhiệm và biết trân trọng những giá trị mà bà đã truyền lại.
4. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 4
Tôi lớn lên trong tình yêu thương và sự quan tâm chăm sóc của bà, người đã thay cha mẹ nuôi nấng và dạy dỗ tôi trong suốt thời thơ ấu. Khi bố mẹ tôi đi làm kinh tế, tôi ở lại bên bà, và từ đó, bà trở thành bầu trời ấm áp che chở cho tôi. Bà không chỉ chăm lo cho từng bữa ăn giấc ngủ của tôi mà còn là nguồn động viên lớn lao trong cuộc sống. Những buổi sáng sớm, bà dậy đi chợ, trở về nhà khi trời đã tối muộn, và có nhiều lần, tôi được theo bà cùng đi. Những món hàng bà bán thường chỉ là những thức quà vặt bình dị mà cả trẻ con lẫn người lớn đều yêu thích, như xôi hay các loại bánh nếp.
Bà rất khéo tay, và mỗi lần bà làm bánh hay nấu xôi, bà đều kiên nhẫn chỉ cho tôi cách làm. Từ những công thức đơn giản đến những bí quyết nấu nướng, tất cả đều là những bài học quý giá. Bà thường nói với tôi rằng: “Chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa.” Những lời dạy đó không chỉ là triết lý sống mà còn là nguồn cảm hứng cho tôi, nuôi dưỡng tình yêu với lao động và cuộc sống. Giờ đây, khi bà đã đi xa, tôi luôn mang trong mình lòng biết ơn sâu sắc đối với bà, người đã hi sinh rất nhiều vì con cháu. Nhờ có bà, tôi học được cách cố gắng, phấn đấu không ngừng để mỗi ngày trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình. Những kỷ niệm về bà và những bài học bà để lại sẽ luôn là ngọn đèn soi sáng cho tôi trên con đường đời.
5. Viết đoạn văn kể về những việc làm, lời dạy giản dị mà sâu sắc của Bà - mẫu 5
Bà ngoại của tôi năm nay đã bảy mươi tuổi, nhưng tinh thần và trí nhớ của bà vẫn rất minh mẫn. Mỗi lần về quê thăm bà, tôi luôn cảm thấy háo hức và vui vẻ. Những ngày bên bà, tôi đã học được rất nhiều bài học bổ ích mà không ở đâu có được. Nhà bà có một vườn cây rộng lớn, trĩu quả, và mỗi buổi sáng, tôi thường dậy thật sớm cùng bà ra thăm vườn. Những lúc ấy, bà không chỉ chỉ cho tôi cách chăm sóc từng loại cây mà còn kể cho tôi nghe về từng trái cây, về quá trình chúng lớn lên từ những hạt giống nhỏ bé. Mặc dù tôi không thể nhớ hết được những kiến thức phong phú ấy, nhưng qua cách bà chăm sóc cây cối cẩn thận và đầy yêu thương, tôi đã học được cách trân trọng từng trái ngọt mà mình được thưởng thức và yêu quý thiên nhiên nhiều hơn.
Không chỉ dừng lại ở việc chăm sóc cây, bà còn là một người thầy tuyệt vời trong bếp. Bà thường dạy tôi nấu ăn, và những buổi chiều cùng nhau làm bếp trở thành những kỷ niệm không thể nào quên. Bà nói với tôi rằng, là con gái, dù thế nào cũng nên biết nấu một vài món ăn đơn giản để có thể tự chăm sóc bản thân mà không phải phụ thuộc vào người khác. Những bài học này tuy đơn giản nhưng lại chứa đựng những giá trị sâu sắc về sự tự lập và lòng yêu thương. Bà luôn khuyến khích tôi khám phá ẩm thực và tìm hiểu về dinh dưỡng, để biết cách chăm sóc sức khỏe cho bản thân. Những lời dạy và những kỷ niệm bên bà sẽ mãi là hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời, nhắc nhở tôi về tình yêu thương và sự trân trọng đối với những điều giản dị xung quanh.
Mời quý bạn đọc, xem thêm bài viết: Đoạn văn phân tích tâm trạng của ông Hai khi nghe tin làng chợ Dầu theo giặc hay nhất