Mục lục bài viết
1. Hiểu như thế nào về cá nhân buôn chuyến? Cá nhân buôn chuyến có phải đăng ký kinh doanh?
Dựa vào điều khoản 1 Điều 3 của Nghị định 39/2007/NĐ-CP quy định về cá nhân hoạt động thương mại, có thể thấy rõ ràng định nghĩa về cá nhân hoạt động thương mại. Cụ thể, cá nhân hoạt động thương mại là người tự mình hàng ngày thực hiện các hoạt động mua bán hàng hóa, cung ứng dịch vụ và các hoạt động sinh lợi khác theo quy định của pháp luật, nhưng không phải đăng ký kinh doanh theo quy định của pháp luật và không được gọi là "thương nhân" theo quy định của Luật Thương mại.
Trong số các hoạt động được liệt kê, điểm d) đề cập đến hoạt động "buôn chuyến", một hình thức mua bán hàng hóa đặc biệt. Buôn chuyến mô tả việc mua hàng hóa từ nơi khác về theo từng chuyến để bán cho người mua buôn hoặc người bán lẻ. Điều này là một hình thức hoạt động thương mại linh hoạt, cho phép cá nhân thực hiện giao dịch mua bán một cách linh động và không bị ràng buộc bởi các quy định đăng ký kinh doanh hay đối tượng "thương nhân".
Tổng thể, Nghị định này mang lại sự định rõ về phạm vi và điều kiện của các hoạt động thương mại mà cá nhân có thể thực hiện, giúp tạo ra môi trường kinh doanh linh hoạt và phát triển hợp pháp trong cộng đồng.
Do đó, người cá nhân tham gia vào hoạt động buôn chuyến được định nghĩa là cá nhân thực hiện hàng ngày việc mua sắm hàng hóa từ nơi khác về theo từng chuyến, với mục đích chính là bán lại cho người mua buôn hoặc người bán lẻ. Quan trọng là, hoạt động này được pháp luật chấp nhận mà không yêu cầu việc xin Giấy phép đăng ký kinh doanh theo quy định của pháp luật.
Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho cá nhân tham gia buôn chuyến, giảm bớt thủ tục hành chính và góp phần khuyến khích hoạt động kinh doanh từ phía cá nhân. Sự linh hoạt trong việc mua bán hàng hóa không chỉ giúp nâng cao thu nhập cá nhân mà còn tạo ra một môi trường kinh doanh đa dạng và sôi động, thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế và thị trường. Điều này thể hiện sự cân nhắc của pháp luật đối với sự đa dạng trong các hình thức kinh doanh cá nhân, đồng thời đảm bảo tính minh bạch và hợp pháp trong quá trình thực hiện.
2. Quy định về điều kiện về hàng hóa dịch vụ kinh doanh của cá nhân buôn chuyến ra sao?
Dựa vào Điều 5 Nghị định 39/2007/NĐ-CP về cá nhân hoạt động thương mại độc lập, đặc biệt quy định về điều kiện của cá nhân buôn chuyến, các yêu cầu về hàng hóa và dịch vụ kinh doanh đã được đề cập rõ nhằm đảm bảo tính minh bạch và an toàn cho người tiêu dùng.
Theo quy định, cá nhân hoạt động thương mại được phép kinh doanh nhiều loại hàng hóa, dịch vụ theo quy định của pháp luật, nhưng không được thực hiện với các loại hàng hóa, dịch vụ cấm kinh doanh, bao gồm cả hàng lậu, hàng giả, và hàng không đảm bảo về chất lượng và an toàn. Điều này nhấn mạnh sự quan trọng của việc duy trì đạo đức kinh doanh và bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng.
Đồng thời, quy định cũng nêu rõ trách nhiệm của cá nhân hoạt động thương mại trong việc tuân thủ các quy định của pháp luật liên quan đến kinh doanh hàng hóa và dịch vụ có điều kiện. Điều này bảo đảm rằng những người tham gia buôn chuyến phải tuân thủ nghiêm túc các quy định về thuế, giá, phí và lệ phí, đồng thời đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm đối với việc kinh doanh thực phẩm và dịch vụ ăn uống.
Ngoài ra, mọi hành vi gian lận và việc cung cấp thông tin sai lệch từ phía cá nhân hoạt động thương mại đều bị nghiêm cấm. Điều này bao gồm những hành động như làm giảm chất lượng của hàng hóa hoặc dịch vụ, cũng như cung cấp thông tin đánh đồng về bản chất thực sự của hoạt động thương mại. Tuyệt đối không chấp nhận sự mất minh bạch, thiếu chân thành và không trung thực trong quá trình kinh doanh.
Mục tiêu của việc nghiêm cấm những hành vi này là bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng và duy trì sự công bằng trong môi trường kinh doanh. Các cá nhân hoạt động thương mại phải tuân thủ nguyên tắc chân thành và minh bạch, đảm bảo rằng thông tin cung cấp về sản phẩm hoặc dịch vụ là đúng đắn và không tạo ra sự hiểu lầm hoặc mâu thuẫn.
Quy định này không chỉ là một biện pháp ngăn chặn hành vi không đạo đức, mà còn đặt ra một tiêu chuẩn cao về đạo đức kinh doanh. Sự chấp nhận và tuân thủ các nguyên tắc này không chỉ giúp duy trì lòng tin từ phía khách hàng, mà còn góp phần vào sự phát triển bền vững của cả doanh nghiệp và toàn bộ cộng đồng kinh doanh.
3. Cá nhân buôn chuyến bị cấm đầu tư kinh doanh những hàng hóa dịch vụ nào?
Dựa vào Điều 6 Luật Đầu tư 2020 và hướng dẫn của Điều 10 Nghị định 31/2021/NĐ-CP về ngành nghề cấm đầu tư kinh doanh, rõ ràng nhà đầu tư phải tuân thủ các quy định nghiêm ngặt liên quan đến các ngành nghề cấm đầu tư. Khoản 1 của Điều 6 Luật Đầu tư 2020 chỉ đưa ra danh sách cụ thể về các hoạt động đầu tư kinh doanh bị cấm, bao gồm:
- Kinh doanh các chất ma túy theo quy định tại Phụ lục I của Luật Đầu tư 2020.
- Kinh doanh các loại hóa chất, khoáng vật theo quy định tại Phụ lục II của Luật Đầu tư 2020.
- Kinh doanh mẫu vật các loài thực vật, động vật hoang dã có nguồn gốc khai thác từ tự nhiên theo quy định tại Phụ lục I của Công ước về buôn bán quốc tế các loài thực vật, động vật hoang dã nguy cấp; mẫu vật các loài thực vật rừng, động vật rừng, thủy sản nguy cấp, quý, hiếm Nhóm I có nguồn gốc khai thác từ tự nhiên theo quy định tại Phụ lục III của Luật này.
- Kinh doanh mại dâm.
- Mua, bán người, mô, xác, bộ phận cơ thể người, bào thai người.
- Hoạt động kinh doanh liên quan đến sinh sản vô tính trên người.
- Kinh doanh pháo nổ.
- Kinh doanh dịch vụ đòi nợ.
Những ngành nghề này không chỉ bị cấm mà còn phản ánh cam kết của pháp luật trong việc ngăn chặn và xử lý các hoạt động đầu tư kinh doanh tiêu cực, có thể gây hậu quả xấu cho cộng đồng và xã hội. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giữ vững giới hạn và quản lý chặt chẽ trong lĩnh vực đầu tư kinh doanh để đảm bảo sự an toàn và phát triển bền vững cho cả nền kinh tế và cộng đồng.
Việc sản xuất và sử dụng các sản phẩm, nhất là trong lĩnh vực phân tích, kiểm nghiệm, nghiên cứu khoa học, y tế, sản xuất dược phẩm, điều tra tội phạm, bảo vệ quốc phòng và an ninh là một quá trình quan trọng đòi hỏi sự chặt chẽ và hiệu quả từ pháp luật. Cụ thể, theo những quy định tại các điểm a, b, c khoản 1 Điều 6 của Luật Đầu tư, việc này được thực hiện như sau:
- Các chất ma túy chỉ được sản xuất và sử dụng khi có sự cho phép của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, theo quy định của Chính phủ về danh mục chất ma túy và tiền chất, cũng như các Công ước như Công ước thống nhất về chống ma túy năm 1961 và Công ước Liên hợp quốc năm 1988 về chống buôn bán bất hợp pháp các chất ma túy và chất hướng thần.
- Các loại hóa chất và khoáng vật bị cấm theo quy định của Luật Đầu tư chỉ có thể được sản xuất và sử dụng khi nhận được sự cho phép từ cơ quan nhà nước có thẩm quyền, theo hướng dẫn của Chính phủ về quản lý hóa chất và các Công ước như Công ước cấm phát triển, sản xuất, tàng trữ, sử dụng và phá hủy vũ khí hóa học, cũng như các văn bản hướng dẫn Công ước Rotterdam về thủ tục thỏa thuận có thông báo trước đối với một số hóa chất nguy hại và thuốc bảo vệ thực vật trong buôn bán quốc tế.
- Mẫu các loài thực vật, động vật hoang dã cấp phép khai thác theo quy định của Chính phủ về quản lý thực vật rừng, động vật rừng nguy cấp, quý, hiếm và Công ước về buôn bán quốc tế các loài động, thực vật hoang dã, nguy cấp (CITES).
Như vậy, cá nhân buôn chuyến không được phép tự mình kinh doanh những hàng hóa dịch vụ thuộc các lĩnh vực quy định trên mà không có sự cho phép từ cơ quan nhà nước có thẩm quyền. Điều này nhấn mạnh sự quan trọng của việc đảm bảo tính minh bạch, an toàn và tuân thủ pháp luật trong quá trình sản xuất, sử dụng các sản phẩm quy định để bảo vệ cả cộng đồng và môi trường.
Xem thêm bài viết sau: Hàng hoá cấm kinh doanh, hàng hoá hạn chế kinh doanh, hàng hóa kinh doanh có điều kiện ?
Khi quý khách hàng có thắc mắc về quy định pháp luật, vui lòng liên hệ đến hotline 19006162 hoặc email: lienhe@luatminhkhue.vn để được tư vấn