Kể câu chuyện về quan hệ giữa con người với thiên nhiên hay nhất - Mẫu số 1

Trong ngày sinh nhật của mình, Hùng đã nhận được rất nhiều món quà từ gia đình và bạn bè. Nhưng trong số đó, chiếc lồng bẫy chim mà người anh họ gửi cho cậu là thứ mà Hùng thực sự thích nhất. Chiếc lồng được làm bằng những thanh tre vuốt tròn, phía trên có một cái lưới và miếng gỗ nhỏ để rắc thức ăn. Ý tưởng của nó là khi chim đậu lên miếng gỗ để ăn, miếng gỗ sẽ bật lên và lưới sẽ ụp xuống, bắt chim vào trong lồng. Hùng rất vui và hào hứng, không ngừng khoe với bố về món quà mới của mình. Nhưng phản ứng của bố lại không như Hùng mong đợi.

Bố cảnh báo Hùng rằng:

  • Thứ đồ chơi này không tốt đâu. Con không nên bắt chim làm gì cả!

Nhưng Hùng không quan tâm và quyết định nuôi chim để nghe chúng hót. Anh lấy thóc và đặt bẫy ngoài vườn, rồi nấp sau gốc cây chờ đợi. Nhưng sau một thời gian dài chờ đợi, Hùng không thấy bất kỳ con chim nào bay tới. Sau bữa trưa, Hùng quay lại và phát hiện rằng lưới đã bị sập và có một chú chim nhỏ bị mắc kẹt trong đó. Hùng vui sướng bắt chim và mang về khoe với bố.

  • Bố ơi, xem này, con đã bắt được một chú họa mi!

Nhưng bố Hùng nhận ra rằng đó không phải là họa mi, mà là chim sâu. Anh khuyên Hùng:

  • Đừng làm phiền chim nhỏ này nữa con ạ! Tốt hơn hãy thả nó ra.

Tuy nhiên, Hùng không nghe lời và quyết tâm chăm sóc chim. Trong những ngày đầu tiên, anh ta thường xuyên rắc thức ăn, thay nước và làm sạch lồng cho chim. Nhưng sau một thời gian, anh quên mất. Bố Hùng nhắc nhở anh:

  • Con đã quên chim rồi đấy. Hãy thả nó đi, điều đó tốt hơn.

Nhưng Hùng nói:

  • Con sẽ không quên nữa! Con sẽ đi lấy thức ăn và thay nước ngay lập tức. Tội nghiệp chú chim nhỏ của con!

Hùng lau chùi lồng chim nhưng quên đóng cửa lồng lại khi ra khỏi. Điều đó làm cho chim thoát ra ngoài và gặp phải tai nạn. Hùng bắt chim trở lại và khóc:

  • Bố ơi, con phải làm sao đây?

Bố Hùng chỉ lắc đầu:

  • Không còn cách nào khác nữa đâu!

Hùng dành cả ngày ở bên lồng chim, nhưng chim vẫn không có dấu hiệu khá hơn. Ngày tiếp theo, khi Hùng lại đến gần lồng, anh phát hiện chim đã chết. Từ đó, Hùng đã quyết định không bao giờ bắt chim nữa.

Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng cả con người và loài chim đều cần tự do và không nên bị giam cầm. Nếu bị cô đơn và mất tự do, chim cũng sẽ đối mặt với nhiều khó khăn và đau đớn.

 

Kể câu chuyện về quan hệ giữa con người với thiên nhiên hay nhất - Mẫu số 2

Hãy cùng tôi lắng nghe một câu chuyện thú vị về nguồn gốc của sông Cửu Long, một câu chuyện được lưu truyền từ lâu đời và mang theo nhiều ý nghĩa sâu sắc.

Sông Cửu Long, với những tên gọi đa dạng, trong đó có một cái tên rất quen thuộc và đặc biệt gần gũi với người Việt Nam, đó chính là sông "Công". Theo tiếng Lào Thái, "Công" có nghĩa là "chờ". Nhưng tại sao lại gọi là sông "Chờ"? Có một câu chuyện thú vị dẫn đến cái tên đặc biệt này.

Câu chuyện bắt đầu từ thời xa xưa, khi còn có hai vị thần khổng lồ, có sức mạnh vô biên, có thể di chuyển núi lấp biển chỉ trong nháy mắt. Hai vị thần này có tính cách và nghề nghiệp hoàn toàn đối lập nhau. Một vị thần nóng nảy, mạnh mẽ và chân thành, trong khi vị thần kia lại điềm đạm và thận trọng. Dù khác biệt nhưng họ vẫn là bạn thân thiết của nhau. Một ngày nọ, không rõ vì lí do gì, họ bất đồng và xảy ra một cuộc tranh cãi khốc liệt, không ai chịu ai. Cuối cùng, họ quyết định tìm một trọng tài để giải quyết. Sau khi gặp một thiên thần, cả hai kể lại sự việc của mình. Thiên thần lắng nghe và quyết định:

  • Chuyện này thật là khó xử. Tôi sẽ giải quyết như sau: Hai người hãy thi đua với nhau, người nào đến đích trước sẽ là người chiến thắng.

Cả hai đều đồng ý với quyết định này. Thiên thần dẫn họ đến một vùng núi rừng hoang sơ, và mục tiêu của cuộc thi là vùng biển Đông.

Cuộc thi bắt đầu. Vị thần Săn, vốn quen với việc leo núi, chạy với tốc độ cao, trong khi vị thần Câu lại chậm chạp vì không quen với việc vượt núi. Vị thần Săn dễ dàng vượt qua các thử thách và đến đích đầu tiên, một bãi cỏ rộng lớn. Trong khi đó, vị thần Câu, vì không biết đường, đã phải bay lên cao để tìm đường đi. Khi vị thần Săn nghỉ ngơi, vị thần Câu cũng đã đến nơi, nhưng vì phải dựa vào địa hình, nên đến muộn hơn. Sự kiên nhẫn và quyết tâm của vị thần Câu đã giúp anh chạy đua với thời gian và đến đích cuối cùng. Thiên thần công nhận vị thần Câu là người chiến thắng.

Ngày nay, con đường mà vị thần Săn đã chạy trở thành dòng sông Cửu Long, với nhiều thác nước và khúc cua nguy hiểm. Còn con đường mà vị thần Câu đã đi, trải qua nhiều vùng đất đồi núi, trở thành các nhánh sông uốn lượn và quanh co. Chính vì sự kiên nhẫn và sự đặc biệt trong cuộc thi, sông Cửu Long còn được biết đến với cái tên khác là "Chín Long", để tưởng nhớ đến cuộc thi đấu đầy kỳ thú và ý nghĩa này.

 

Kể câu chuyện về quan hệ giữa con người với thiên nhiên hay nhất - Mẫu số 3

Thiên nhiên là một tác phẩm tuyệt vời của sự sáng tạo, độc đáo và hài hòa. Mọi vật trên trái đất này đều tồn tại và phát triển dựa trên sự cân bằng và tương hỗ của nhau. Tuy nhiên, con người, với những nhu cầu cá nhân và lòng tham lam, thường xâm phạm và làm tổn thương các yếu tố tự nhiên mà không suy nghĩ kỹ lưỡng. Câu chuyện "Người đi săn và con vượn" mà em học được từ lớp Ba thật sự đáng để mỗi người suy ngẫm và cảm nhận.

Trong câu chuyện, có một người thợ săn lành nghề, kỹ thuật bắn rất giỏi, chưa bao giờ bắn trượt một con thú nào. Mỗi con thú gặp người thợ săn đó đều chắc chắn sẽ phải đối mặt với cái chết.

Một ngày nọ, người thợ săn này mang theo cung tên và đi săn trong rừng. Ông phát hiện ra một con vượn mẹ đang ôm con nhỏ trên một tảng đá, và ông nhẹ nhàng giương cung và bắn một mũi tên trúng tim con vượn. Vượn mẹ giật mình, hận dỗi nhìn người thợ săn. Dù đau đớn và đang chảy máu, nhưng vượn mẹ vẫn dành cho con suất sắc cuối cùng. Nó hái một chiếc lá to, vắt sữa vào và đặt lên miệng con vượn. Với ánh mắt đau khổ, vượn mẹ nhìn con mình một lần cuối trước khi nhẫn tâm nghiến răng, lấy sức mạnh cuối cùng giật phắt mũi tên ra khỏi ngực, rồi hét lên và ngã xuống.

Chứng kiến cái chết của vượn mẹ, người thợ săn đứng lặng, nước mắt tràn dâng. Ông hối hận vô cùng về hành động của mình. Lúc đó, một câu hỏi nảy lên trong tâm trí ông: "Vượn mẹ đã chết, thì vượn con sẽ sống ra sao?". Càng nghĩ, ông càng cảm thấy đau lòng và tiếc nuối. Ông bẻ gãy cung tên và lặng lẽ quay bước về. Từ đó, ông quyết định từ bỏ nghề săn thú.

Tình yêu thương của vượn mẹ dành cho con đã làm tỉnh táo ông thợ săn, để lại trong trái tim ông một trăn trở sâu sắc và nỗi hối hận không dứt. Quyết định của ông từ bỏ nghề săn thú là một lựa chọn đúng đắn. Câu chuyện này cũng là một lời cảnh tỉnh cho con người, khuyến khích họ thức tỉnh lòng từ ái đối với mọi sinh vật và thiên nhiên xung quanh. Bảo vệ môi trường tự nhiên chính là bảo vệ chính bản thân con người.

Cái chết của vượn mẹ và hành động cuối cùng của nó là một thông điệp đầy bi thương về sự tàn nhẫn của con người. May mắn là người thợ săn đã nhận ra điều này kịp thời và quyết định không tiếp tục làm tổn thương đến thiên nhiên.

 

Kể câu chuyện về quan hệ giữa con người với thiên nhiên hay nhất - Mẫu số 4

Ở vùng Hà Giang, Tuyên Quang và nhiều nơi khác, chim hoạ mi là loài chim phổ biến. Trong thế giới của chúng, có rất nhiều loài chim đẹp và có tiếng hót lôi cuốn như chim yến, chim khướu, chim sơn ca, chim chích choè, và nhiều loài khác nữa. Khi bình minh ló dạng mơ màng, khi chiều buông bóng vàng, ở những vườn quê, những dãy núi non, hay những vùng rừng ven suối, tiếng chim hót véo von, lảnh lót vang lên, làm ta cảm nhận một vẻ đẹp cuộc sống kỳ lạ và đầy yêu thương. Đối với em, tiếng chim là khúc hát của quê hương, là bài ca của sự sống.

Tiếng chim trong ngôi vườn của bà ngoại, trong những ngày hè, đã trở thành ký ức đáng nhớ trong lòng em. Đặc biệt, em luôn nhớ tiếng hót của chim hoạ mi. Khi em còn học lớp ba, em bị ốm nặng. Bố mẹ phải đi công tác xa và em được gửi đến ở với bà ngoại. Dù bà đã chăm sóc em với thuốc men cả ngày, nhưng em vẫn cảm thấy yếu đuối, mệt mỏi, và thường xuyên đau đớn. Nhiều tuần trôi qua, bà phải thức trắng đêm để chăm sóc em. Rồi một ngày, sau cơn mưa rào, khi trời nắng trở lại, em nằm chập chờn và bỗng dưng nghe thấy tiếng chim hót trên cây nhãn trong vườn của bà. Hai con chim hoạ mi thi nhau hót, làm cho tiếng hót véo von, lảnh lót lan tỏa khắp nơi. Đó là lần đầu tiên em nghe thấy tiếng hót của chim hoạ mi, một âm nhạc mê đắm và kỳ lạ. Kỳ thật, tiếng hót của chim hoạ mi đã làm dịu đi cơn sốt và cảm giác yếu đuối của em. Em cảm thấy nhẹ nhàng, yên bình, và cuối cùng làm cho em ngủ say sau những đêm dài không được yên bình.

Sáng hôm sau, và cả chiều hôm sau, cặp chim hoạ mi lại đến vườn bà và tiếp tục hót. Nhìn qua những cành nhãn, em nhìn thấy hai con chim đang bên nhau và hót. Ban đầu, em nghĩ rằng chỉ có những con chim đẹp mới có thể hót như vậy. Nhưng không phải, lông của chim hoạ mi không lộn xộn và sặc sỡ như chim yến hay chim thiên đường, mà chỉ là một màu nâu đỏ giản dị. Xung quanh mắt chim, có một dải lông trắng kéo dài từ đuôi mắt đến sau gáy, như một nét vẽ uốn lượn. Các "mi vẽ" ấy sau này được gọi là "hoạ mi", có lẽ là nguồn gốc của tên gọi cho loài chim này. Mỏ màu ngà và cổ dài của chim hoạ mi, cùng với tiếng hót mê say, khiến cho vườn cây như được sống dậy với âm nhạc tinh tế, ríu ran ấm áp. Tiếng hót của chim hoạ mi, từ sáng sớm đến chiều tà, như những bản hòa nhạc thần kỳ, đã giúp em vượt qua cơn bệnh. Và hơn một tuần sau, khi chim hoạ mi bay đi, em vẫn cảm thấy nhớ mãi. Có nhiều đêm, em mơ thấy tiếng hót của chim hoạ mi.

Khi trở về thành phố, em đã kể cho bố mẹ về tiếng hót của chim hoạ mi trong vườn của bà ngoại. Và có vẻ như sau đó, mẹ em đã viết thư cho anh trai em, một sĩ quan Công an Biên phòng ở Tây Bắc. Vào Tết, anh trở về nhà và mang theo cho em một cặp chim hoạ mi làm quà. Mỗi con được đặt trong một lồng son xinh xắn. Cả nhà đều thích những con chim hoạ mi đó. Anh trai em còn nói: "Ở các chợ ở miền núi, người ta nuôi và bán chim hoạ mi không chỉ để nghe tiếng hót mà còn để chúng tham gia vào các cuộc thi chọi. Những trận đấu giữa các con chim hoạ mi rất hấp dẫn!". Và sau đó một vài tháng, em đã mở lồng và thả chim hoạ mi bay đi. Em viết thư cho anh trai: "Anh ơi, chim hoạ mi đã giúp em khỏi bệnh. Em đã trả tự do cho chúng để tạ ơn cho sự hiền lành của chúng. Anh có đồng ý với quyết định của em không?". Mẹ em nói: "Con còn phải đi học, không thể nuôi chim được. Và chim nào cũng cần tự do. Bầu trời rộng lớn mới là lồng chim đích thực. Em đã làm đúng rồi đấy...".

 

Kể câu chuyện về quan hệ giữa con người với thiên nhiên hay nhất - Mẫu số 5

Câu chuyện về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà em luôn say mê, là câu chuyện về Người Săn và Con Vượn.

Người Săn trong câu chuyện là một thợ săn tài ba, sở hữu nhiều kinh nghiệm qua nhiều năm chinh chiến trong rừng sâu. Một ngày nọ, trong cuộc săn đuổi, ông ta đã phát hiện ra một con vượn khổng lồ. Vội vàng ông ta bắt đầu truy đuổi, và khi con vật mất phương hướng, ông ta nhanh chóng rút cung tên và bắn thẳng vào ngực vượn. Tiếng rống đau đớn của con vật lớn vang lên trong rừng, là minh chứng cho sự tinh thông của thợ săn. Tuy nhiên, niềm vui của ông ta chưa kịp nhen nhóm thì cảnh tượng kỳ lạ đã xuất hiện. Con vượn, dù đang chịu đau đớn, nhưng không gục ngã trước sự tàn ác của loài người. Thay vào đó, nó lấy sức cuối cùng để nặn sữa ra trên một chiếc lá rừng, đặt bên cạnh một chú vượn con đang ngủ yên bên tảng đá. Sau đó, vượn mới gục ngã xuống đất, nhưng hình ảnh ấy đã chạm vào trái tim của thợ săn. Ông cảm thấy hối tiếc sâu sắc và vứt bỏ cung tên xuống đất, từ bỏ hoàn toàn nghề săn bắn.

Câu chuyện kết thúc với một cảm giác buồn lạ thường và đọng lại trong tâm trí của em nhiều suy tư. Tuy nhiên, điều ý nghĩa nhất không chỉ là sự buồn của kết cục, mà còn là thông điệp sâu sắc về tình cảm và sự nhạy cảm của các sinh vật, cũng giống như con người. Đó là lý do tại sao, chúng ta không nên làm tổn thương đến tự nhiên chỉ để thỏa mãn niềm vui cá nhân.