Mục lục bài viết
1. Chính thất đánh ghen gây thương tích cho tiểu tam thì có bị phạt?
Chính thất, còn được biết đến với thuật ngữ "vợ chính thất," là một khái niệm được sử dụng để mô tả người phụ nữ mà hệ thống pháp luật công nhận với tư cách là vợ trong một mối quan hệ hôn nhân. Khái niệm về chính thất không chỉ giới hạn trong bối cảnh hôn nhân hòa thuận, mà còn mở rộng đến tình trạng ly thân. Thậm chí, khi hai người vợ chồng đang trải qua giai đoạn khó khăn và quyết định tạm thời tách biệt, người phụ nữ vẫn giữ tư cách là chính thất, với tất cả các quyền và trách nhiệm pháp lý liên quan.
Người thứ ba, thường được gọi là tiểu tam hoặc con giáp thứ 13, là nhân vật gây xôn xao và đôi khi làm đảo lộn hạnh phúc gia đình người khác. Thuật ngữ này còn được biết đến dưới nhiều biến thể như Tuesday, trà xanh. Hành động đánh ghen của người chính thất đối với tiểu tam là một hiện tượng phổ biến trong xã hội ngày nay. Trong cuộc sống hiện đại, nơi mối quan hệ phức tạp và đa dạng, việc chính thất tỏ ra bất mãn và phản đối trước sự can thiệp của người thứ ba trở nên hiển nhiên. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là liệu hành vi đánh ghen của chính thất có bị xử phạt hay không?
Trong một số trường hợp, pháp luật có thể can thiệp để giải quyết xung đột gia đình, nhưng quyết định cuối cùng thường phụ thuộc vào nhiều yếu tố như địa phương, quy định pháp luật cụ thể, và mức độ ảnh hưởng của hành vi đánh ghen đối với gia đình liên quan. Do đó, việc xử lý pháp lý liên quan đến đánh ghen giữa chính thất và tiểu tam thường là một quá trình phức tạp, đòi hỏi sự can thiệp và đánh giá kỹ lưỡng từ hệ thống pháp luật để đảm bảo rằng mọi quyết định được đưa ra dựa trên công bằng và công lý.
Theo quy định tại Điều 7 Nghị định 144/2021/NĐ-CP thì người vi phạm có thể phải chịu mức phạt tiền dao động từ 5.000.000 đồng đến 8.000.000 đồng đối với một loạt các hành vi, trong đó có trường hợp: Khi họ cố ý tạo ra thương tích hoặc gây tổn hại đối với sức khỏe của người khác mà không phải đối mặt với trách nhiệm hình sự. Điều này đặt ra một khía cạnh quan trọng về việc xử lý những hành vi vi phạm mà không đồng nghĩa với truy cứu trách nhiệm hình sự. Mức phạt tiền linh hoạt này nhấn mạnh sự nghiêm túc của hành vi, đồng thời tạo động lực cho người vi phạm chấp nhận trách nhiệm và bồi thường cho hậu quả của họ. Quan trọng hơn, nó phản ánh cam kết của xã hội đối với việc bảo vệ quyền lợi và an toàn của mọi người mà không nhất thiết phải áp dụng các biện pháp hình sự nặng nề. Mục tiêu là tạo ra một môi trường pháp lý công bằng và hiệu quả để giữ cho cộng đồng ngày càng an toàn và hòa bình.
Việc tiểu tam xâm phạm vào mối quan hệ hôn nhân, không được coi là đúng đắn. Pháp luật chính thức công nhận và bảo vệ mối quan hệ hôn nhân, và việc một người thứ ba xen vào có thể gây ra hậu quả tiêu cực đối với sự ổn định và hạnh phúc của gia đình. Tuy nhiên, quan điểm này không tự nhiên chuyển thành việc hành động bạo lực hoặc đánh đập tiểu tam từ phía chính thất. Bản thân hành vi này là một hành động phạm tội và không hợp lý theo quy định của pháp luật. Phải hiểu rõ rằng bảo vệ mối quan hệ hôn nhân không đồng nghĩa với việc chấp nhận bạo lực.
Thay vào đó, hệ thống pháp luật thường khuyến khích việc giải quyết xung đột gia đình một cách hòa bình và công bằng, thường thông qua các phương tiện pháp lý và giáo dục. Điều này làm nổi bật sự quan trọng của việc tôn trọng quyền lợi và nhân quả, đồng thời thúc đẩy một xã hội nâng cao ý thức về giải quyết xung đột một cách tích cực và không bạo lực. Dựa trên quy định nêu trên, trong trường hợp chính thất thực hiện hành vi đánh ghen và gây thương tích cho tiểu tam mà chưa đạt đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự, họ có thể phải đối mặt với hình phạt vi phạm hành chính. Mức phạt tiền trong trường hợp này có thể động từ 5.000.000 đồng đến 8.000.000 đồng.
Hơn nữa, chính thất trong tình huống này có thể phải đối diện với các biện pháp trừng phạt bổ sung, bao gồm tịch thu tang vật và phương tiện liên quan đến hành vi vi phạm hành chính. Điều này nhấn mạnh sự nghiêm trọng của việc xâm phạm quy định và cam kết của xã hội đối với bảo vệ mọi người khỏi hành vi bất lương và bạo lực. Hơn nữa, chính thất cũng có trách nhiệm chi trả toàn bộ chi phí khám bệnh và chữa bệnh cho tiểu tam, là một biện pháp để đảm bảo rằng người bị hại sẽ không phải gánh chịu thêm bất kỳ gánh nặng tài chính nào liên quan đến hậu quả của hành vi đánh ghen. Điều này nhấn mạnh sự công bằng và đảm bảo quyền lợi của mọi bên liên quan trong quá trình giải quyết xung đột này.
2. Gây thương tích cho tiểu tam khi đánh ghen thì chính thất phải bồi thường thiệt hại?
Tại Điều 584 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về căn cứ và trách nhiệm bồi thường thiệt hại, chúng ta có những quy định cụ thể nhằm bảo vệ tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín, tài sản, quyền, và lợi ích hợp pháp khác của mỗi cá nhân. Điều này được thể hiện qua các điểm sau:
- Người có hành vi xâm phạm các giá trị trên và gây thiệt hại phải chịu trách nhiệm bồi thường, trừ khi có quy định khác tại Bộ luật này hoặc các luật liên quan. Điều này tôn trọng và thúc đẩy sự chấp nhận trách nhiệm cá nhân trong xã hội.
- Người gây thiệt hại sẽ không phải chịu trách nhiệm bồi thường trong những trường hợp sự kiện bất khả kháng hoặc khi thiệt hại là hoàn toàn do lỗi của bên bị thiệt hại. Tuy nhiên, nếu có thoả thuận khác hoặc quy định pháp luật khác, trách nhiệm có thể được xác định lại. Điều này thể hiện sự công bằng và linh hoạt trong đối xử với những tình huống đặc biệt.
- Trong trường hợp tài sản gây thiệt hại, chủ sở hữu hoặc người chiếm hữu tài sản phải chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại. Điều này đặt ra trách nhiệm rõ ràng đối với người có quyền kiểm soát tài sản và thể hiện quan tâm đặc biệt đối với lợi ích và quyền lợi của bên bị thiệt hại.
Qua quy định đặc biệt này, ta nhận thức được rằng hành vi đánh ghen của chính thất, nếu gây thương tích cho tiểu tam, không chỉ là một vi phạm đạo đức xã hội mà còn là một hành vi xâm phạm nghiêm trọng đến sức khỏe của người bị ảnh hưởng. Dựa trên nguyên tắc cơ bản của trách nhiệm pháp lý, chính thất, theo lẽ công bằng, nên chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại đã gây ra cho tiểu tam.
Nguyên tắc này không chỉ giúp đảm bảo rằng người bị hại sẽ nhận được sự bồi thường xứng đáng cho thiệt hại mà họ phải chịu, mà còn thúc đẩy một tinh thần trách nhiệm rõ ràng trong xã hội. Chính thất, bằng việc chịu trách nhiệm về hành vi của mình, không chỉ phản ánh sự chấp nhận và hiểu biết về hậu quả của hành động của mình mà còn làm cho người ta nhìn nhận rằng mọi người đều phải chịu trách nhiệm về hành động của mình trong mối quan hệ xã hội. Vì vậy, việc áp dụng nguyên tắc trách nhiệm bồi thường thiệt hại trong trường hợp như vậy không chỉ là để đảm bảo quyền lợi và sự công bằng cho người bị hại mà còn là để xây dựng và thúc đẩy một xã hội nơi mọi thành viên đều đóng góp vào sự hòa thuận và trách nhiệm chung.
Dựa theo Điều 590 của Bộ luật Dân sự 2015, chính thất trong trường hợp này có trách nhiệm bồi thường cho tiểu tam các khoản chi phí bao gồm những yếu tố:
- Chi phí y tế và phục hồi sức khỏe: Chính thất phải chịu trách nhiệm về mọi chi phí hợp lý liên quan đến việc cứu chữa, bồi dưỡng, và phục hồi sức khỏe và chức năng của tiểu tam. Điều này bao gồm cả chi phí chữa trị, thuốc men, và các liệu pháp khác để đảm bảo tiểu tam có được sự phục hồi đầy đủ.
- Thu nhập bị mất hoặc giảm sút: Nếu tiểu tam mất thu nhập thực tế hoặc có sự giảm sút, chính thất phải bồi thường cho mức thiệt hại này. Trong trường hợp thu nhập không ổn định, mức bồi thường có thể dựa trên thu nhập trung bình của lao động cùng loại.
- Chi phí chăm sóc và thu nhập của người chăm sóc: Chính thất phải chịu chi phí hợp lý liên quan đến việc chăm sóc tiểu tam và bồi thường phần thu nhập thực tế mà người chăm sóc mất trong quá trình điều trị. Nếu tiểu tam mất khả năng lao động và cần sự chăm sóc liên tục, chi phí chăm sóc cũng được tính vào thiệt hại.
- Thiệt hại khác do luật quy định: Ngoài ra, chính thất còn phải bồi thường cho mọi thiệt hại khác mà luật quy định, nhằm đảm bảo rằng mọi mặt độc hại đều được xem xét và đền bù.
- Bồi thường tinh thần: Cuối cùng, chính thất cũng phải chịu trách nhiệm bồi thường cho các khoản tiền khác nhau nhằm bù đắp tổn thất tinh thần mà tiểu tam phải đối mặt. Điều này nhấn mạnh sự quan trọng của việc đối xử với vấn đề không chỉ từ khía cạnh vật lý mà còn từ khía cạnh tâm lý và tinh thần.
3. Chính thất đánh ghen gây thương tích cho tiểu tam có bị truy cứu?
Dựa vào quy định ở Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015, được sửa đổi bởi khoản 22 Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự 2017 thì nếu chính thất tiếp tục hành vi đánh ghen và gây thương tích cho tiểu tam, họ có thể phải đối mặt với truy cứu trách nhiệm hình sự, đặc biệt là khi tỷ lệ thương tật của tiểu tam vượt qua mức 11%. Tuy nhiên, đáng chú ý là việc truy cứu trách nhiệm hình sự cũng có thể xảy ra nếu tỷ lệ thương tật dưới 11%, nhưng trong những trường hợp cụ thể được quy định chi tiết tại khoản 1 của Điều 134, như một biện pháp bảo vệ tối ưu cho người bị hại.
Điều này đặt ra một hệ thống quy định linh hoạt, nhằm bảo vệ quyền lợi và an toàn của người bị hại dưới mọi tình huống. Quy định này không chỉ chú trọng vào mức độ thương tật mà còn xem xét các yếu tố khác như tình tiết cụ thể của vụ án, nâng cao tính công bằng và linh hoạt trong xử lý vấn đề.
Do đó, chính thất cần thận trọng với hành vi của mình, đặc biệt khi đối diện với mức độ thương tật của tiểu tam. Điều này làm nổi bật sự nghiêm túc và tính minh bạch của hệ thống pháp luật trong việc đối phó với hành vi đánh ghen và đảm bảo rằng mọi người đều được bảo vệ và có quyền lợi của mình được đặt lên hàng đầu.
Ngoài ra, có thể tham khảo: Có bị phạt không khi quay video đánh ghen trên đường và phát trực tiếp lên mạng xã hội. Còn khúc mắc, liên hệ 1900.6162 hoặc gửi email tới: lienhe@luatminhkhue.vn để được hỗ trợ. Xin cảm ơn.